Thứ Năm, 15 tháng 5, 2008

PHẠM MINH THÔNG.

Tác phẩm đã xuất bản.
- Cưới trăng(thơ). Nxb Đà Nẵng.
- Nhớ một mùa trăng(thơ). Nxb Lao Động.
- Có một loài hoa. Nxb Đà Nẵng-1995.
- Thơ hái dọc đường ( thơ- in chung). Nxb Lao động-
- Nhịp cầu thế kỹ (thơ- in chung)- 2000.


CƯÓI TRĂNG.

Mây kết thành hoa,đón chúng ta,
Không gian mở cửa, khách gần xa.
Đêm nay anh cưới trăng rằm nhỉ.
Cưới tuổi mười lăm, tuổi ngọc ngà.

Gọi bình minh cho Trăng tỉnh mơ.
Một đời trinh nữ, một đời thơ.
Anh đưa Nguyệt đến lầu ân ái:
Cho tình Trăng sống mãi với nàng Thơ.



EM BẢO.
tặng vợ.

Trong trái tim anh, em là tất cả,
Những gì anh nói ra
với em là chưa đủ !
Em có quyền biết mọi việc riêng tư,
Cả những điều anh tưởng tượng trong mơ...

Tội nghiệp em - Người phụ nữ ngây thơ.
Dù đã là vợ chồng,
hai chúng ta vẫn là hai thực thể.
Cá tính,
ước mơ.....
những điều riêng rẽ....
không thể nào đồng hoá hết vào nhau.
Sâu thẳm lòng em,
anh có biết đâu !
Vời vợi lòng anh,
em sao hiểu hết !
Mổi nét riêng: Làm nên tính cách
của mổi người ,
cho cuộc sống đáng yêu ! .
Hạnh phúc.
Đắng cay,
chia sẻ sớm chiều.
Gian khổ.
Ngọt bùi,
ta từng ném trải.
Một hướng nhìn chung, hai tâm hồn gắn lại.
Trong đôi mắt nhìn, ta mãi lẫn vào nhau.


CÂU HÒ TRÊN BẾN HÀ THÂN.


Đứng bên bờ Tây sông Hàn,
Ngó sang bờ Đông Mân Thái.
Con đò thúng rái , ai chở em sang.
Thuyền to đi dọc,
Thuyền nhỏ đi ngang.
Bao giờ.....
nối được cầu sang đôi bờ?

Đò ngang bên đợi, bên chờ,
Dòng sông xẻ dọc,
Duyên tơ đôi đường.
Rằng thương thì thật là thương.
Đò đầy....
Mẹ dặn em đừng có sang,
Chờ nhau tháng cạn năm tàn,
Toan mang tình đợi vượt ngàn em đi....

Bây giờ....
bên nớ, bên ni.
Đôi bờ đã nối ngại gì hởi anh ?
Mong cho ngày tốt tháng lành,
Đón em trong lễ khánh thành cầu ngang.


Trăng lên bóng xế trăng tàn.
Đời vui thay chiếc đò ngang,
Qua cầu......


NÓI VỚI EM.

Phải một chút gì cho riêng ta,
Đừng giấu mãi,
nghe em.
Đừng giấu nửa.
Sự thật là vĩnh hằng.
Lời ru là gió thoảng.
Xin đừng ngân nga những điều trong mộng.
Với Anh:
- Tình Yêu

Sự sống.
- Tình Yêu

Máu nóng
Ngất Ngây Say.
Có hồn thơ và có cả thương đau.
Em biét đấy:
Tình Yêu Là Tất Cả.
Ngần ngại chi cho đời nghiệt ngả.

Yêu đi em :
Để Được Cái Riêng Mình.