Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012

               ĐÀNH

Nổi đau máu chảy về tim,
Đành phải nhận chìm xuống đáy sông Ngân.
Nổi đau nhân thế ngập trần,
Đành để gió thổi tan dần vào mây.
Nỗi đau chịu tiếng người say,
Đành cho gió cuốn tiếng bay lên trời.
Làm người khó lắm người ơi!
Đành theo con nước nổi trôi bến bờ.
Cạn đời gặm nhấm nàng thơ,
Đành ôm trăng đợi bên bờ sông Tranh.

Nỗi đau nào được để dành,
Cho đời sau khỏi phải giành nỗ đau?
                      Phạm Minh Thông