Thứ Hai, 24 tháng 9, 2012

EM VỀ







EM VỀ.
                                             tặng Mai Hường

Em về biển trở buồn tênh,
Sóng im tiếng hát bên thềm cát yêu.
Hè buông từng sợi nắng chiều,
Cho trời thu toả đìu hiu mây vàng.
Có gì trong mắt xốn xang,
Dường như biển mặn hoà tan thơ tình.
Có gì óng ả lung linh,
Như “Sóng Khát” tình trong giấc chiêm bao.
Có gì mà dạ xôn xao,
Bao nhiêu chua chát tàng vào”quê xa .
Dẫu lên đến đỉnh Bà Nà,
Rừng xanh tràn ngập ngàn hoa, hửng hờ.
Em về biển lặn vào thơ
                                     Xẻ chía sóng khát ôm  bờ cát yêu.
                                               Mthôngđn

NHỚ CẦU


NHỚ CẦU.
Phạm Minh Thông

Ta xa Cầu bởi vì đâu?
Nhớ Cầu, thức suốt đêm thâu nhìn trời.
Ngỡ ngàng vì mảnh sao rơi,
Dòng sông sóng dậy người người hoan ca.
Tiệc vui khách chưa rời nhà,
Cầu trăng ngả bóng, cầu xa xa dần.


Một đời vì nước vì dân,
Một đời ta đã dấn thân, thôi đành.
Tiếc chi tuổi trẻ đầu xanh,
Chiến trường Nam Bắc tung hoành bốn phương.
Ngày về thăm lại quê hương,
Nhà tôn, vách đất, người thương không còn.
Ra đi lấp biển dời non,
Về quê xưa cũ vẫn còn như xưa.
Bửa cơm vẫn mắm với dưa,
Mái nhà vẫn lợp lá dừa, rạ, tranh.
Xa rồi khói lửa chiến tranh,
Đói nghèo còn đó không đành làm ngơ.

Với Cầu ta chỉ ước mơ,
 Hợp long nối nhịp kịp giờ mừng công.
Tháng ba cầu bắc qua sông,
Đúng ngày hai chín Tây-Đông nối bờ.
Người người lớp lớp hoa cờ,
Mừng vui cầu dệt nên thơ từ rày.
Đời quê nay đã đổi thay,
Đời người, cuộc sống có ngày vươn xa.
Niềm vui đến với mọi nhà,
Còn ai chịu cảnh nhà xa, nhớ Cầu.
Sông còn dò được nông sâu,
Lòng người chiếc bóng qua cầu gió bay.

Cầu ơi! Có nhớ những ngày,
Dầm mưa dãi nắng đêm say lửa hàn.
Mưa nguồn lũ ngập sông tràn,
Lênh đênh trên nước lắp bàn thép quay.
Bập bềnh sóng đẩy bè xoay,
Dòng sông cuốn thợ giữa ngày lũ dâng.
Mồ hôi rơi xuống lòng sông.
Cho cầu quay nối Tây-Đông sông Hàn.
Ngày mai sách đã sang trang ,
Còn ai nhắc đến gian nan thợ cầu.
Nỗi niềm gửi lại ngàn sau,
Mong cho nước mạnh dân giàu, bình yên.
Ngày mai xua hết ưu phiền,
Không còn nắng ngửa mưa nghiêng vào nhà.
Thuyền Rồng kết nối ngàn hoa,
Người người mọi nẻo giao hoà yêu thương.
Nghiêng vai Cầu đón ngàn phương,
Cho thành phố Cảng ngát hương hoa đời

Dẫu cho vật đổi sao dời,
Lòng tin vẫn có thảnh thơi huy hoàng.
Chẳng màng chi cảnh giàu sang,
Chỉ mong cho nước sông Hàn mãi trong.
Cho dù vất vả long đong,
Chân Cầu vẫn chặt đáy dòng sông sâu.